quý cô bị bỏ rơi tận hưởng cuộc sống giản dị của mình
Nội dung
“Gia đình này không cần một người như mày! Dù mày có không cảm thấy xấu hổ với cái tin đồn vụ bê bối kia nhưng lại hành động quá hấp tấp!” Tôi cũng không mong muốn những đồ xa xỉ như dây chuyền. Rèm cửa phòng ngủ bị rách hết cũng không tồi. Gót chân bị mòn hết rồi nên đôi giày có chiều cao khác nhau cũng chẳng sao. Nhưng Catherine bây giờ cũng đã rất mệt mỏi. “Được, tôi sẽ đi” Tôi đã quyết định rời khỏi gia đình này ngay cả khi dơ bẩn và đê tiện. *** “Là ai? Lẽ nào là chó của giáo hoàng? Đến tận đây luôn à?” Dinh thự của tôi bỗng phải tiếp một người đàn ông ướt sũng từ đầu đến chân. Tôi có thể nhìn thấy một đống bùn dưới đôi ủng da màu đen của anh ta. Gì chứ! Tôi đang lau nhà mà anh lại dám mang bùn đất vào đây? “Ngụy trang tốt đấy. Ai nhìn vào cũng có thể thấy được đây là một người phụ nữ bình thường, suýt thì bị lừa…” “Lau” Tôi đưa cây giẻ lau cho anh ta. “Nhìn gì mà nhìn? Đã bảo lau sàn cơ mà? Mới lần đầu gặp đã dùng kiếm. Ngươi muốn bị tố cáo vì tội danh giết người do xâm nhập vào dinh thự người khác?”